Tôi biết rõ, thậm chí là rất rõ. Tôi thề là tôi đã được đào tạo chuyên môn về sư phạm. Tôi cũng có đọc báo, xem tin tức về giáo dục. Tôi cũng có hình dung rất rõ về những công việc mà tôi đã đang và sẽ làm trong tương lai. Tôi hiểu trường học trong tương lai sẽ có những thay đổi. Tôi biết điều đó chứ!

Nhưng, mỗi khi tôi nhìn thấy các bài viết về giáo dục trên mạng internet, kiểu như: trường học trong tương lai nên như thế này, cần thay đổi hệ thống giáo dục như thế kia,… như một thói quen, tôi sẽ nhấp vào đường link và bắt đầu đọc nó bằng tất cả sự nghiêm túc của mình. Tôi cố gắng để hiểu được những thay đổi mà tôi sẽ phải làm chủ và những việc mà tôi cần làm để thích ứng với những biến đổi đó. Nhưng lâu dần, khi những bài viết như vậy xuất hiện với tần suất quá nhều, thì điều mà tôi cảm thấy không phải là sự động viên, an ủi hay những cách thức để giúp cá nhân tôi – trong tư cách một giáo viên và trường học có thể chuyển đổi. Điều mà tôi thấy, chỉ là những dự đoán đơn thuần, hay những xu hướng ở một nơi nào đó, những viễn cảnh khá xa xôi so với công việc của tôi.

Cách đây không lâu, tôi thấy người ta nói rất nhiều về giáo dục khai phóng, rồi người ta nói rằng nó sẽ trở thành xu thế tất yếu của giáo dục. Sau một thời gian, người ta lại nói về dạy học phát triển năng lực và những chuyển biến của các trường học. Rồi gần đây là dạy học online sẽ trở thành xu thế chủ đạo… Trong khi điều mà tôi quan tâm nhất, đó là lộ trình và những cách thức để triển khai những ý tưởng đó, đưa nó vào hiện thực, các chương trình đào tạo và hỗ trợ để các giáo viên có thể chuyển đổi chứ không phải là trường học sẽ thay đổi như thế nào.

Trong khi tôi đang nói về điều này, thì những bài viết về sự thay đổi của hệ thống giáo dục tiếp tục được đăng tải. Người ta sẽ vẫn tiếp tục nói về những thay đổi mà trường học cần phải thực hiện… Vâng, những điều đó được viết cho ai đó chứ không có nhiều tác dụng lắm với giáo viên. Trong một số trường hợp, nó thậm chí là phản tác dụng khi chúng tôi không nhìn thấy một lộ trình và các bước thực hiện, không thấy được hình bóng của mình ở trong đó.

Ở phạm vi một trường học, tôi thấy những người lãnh đạo nhà trường cũng đang làm những công việc tương tự. Có lẽ những ảnh hưởng từ dư luận xã hội, từ phụ huynh khiến cho trường học đã vẽ cho mình quá nhiều viễn cảnh. Điều đó có thể tốt ở một số khía cạnh, nhưng ở phương diện công việc của giáo viên, nó khiến cho chúng tôi không có hình dung chính xác về bản thân mình và công việc của mình trong tương lai.

Vì vậy cho nên, điều cốt lõi không phải là nói với giáo viên rằng nền giáo dục sẽ biến đổi thế này hay thế khác, vai trò của người giáo viên trong lớp học sẽ biến đổi ra sao. Điều quan trọng chính là cho giáo viên thấy được một viễn cảnh, một lộ trình thống nhất để triển khai thực hiện nó. Đi cùng với đó là hệ thống các công cụ hỗ trợ thực hiện cũng như kiểm soát, đánh giá kết quả.

Nếu không, chúng tôi sẽ tiếp tục sa vào một ma trận hỗn loạn không có đường ra. Khi đó, không ai khác, chính học sinh sẽ là đối tương phải chịu những tác động từ sự hỗn loạn đó!

https://thuviengiangday.com

Để lại một bình luận

Email của bạn sẽ không được hiển thị công khai. Các trường bắt buộc được đánh dấu *