Khi tôi xem Jamal kể lại câu chuyện cuộc đời của cậu hồi lớp 6 trong niềm tự hào. Tôi không ấn tượng nhiều bởi chất lượng nội dung hay cấu trúc bài trình bày của cậu bé trên giấy (những yếu tố đó có thể không nhận được điểm cao) mà bởi những tác động, ảnh hưởng mà cậu bé đã tạo ra đối với những đứa trẻ khác. Jamal đã dành được sự chú ý của chúng. Hầu hết chúng đều đung đưa ngón tay theo cậu một cách say sưa – ở trường chúng tôi, đó là cách để âm thầm gửi sự cổ vũ và yêu mến – và sợi dây kết nối đó có thể cảm nhận được. Vậy chính xác thì cậu bé đã mang gì vào phòng và làm thế nào với nó?

…Những học sinh 11 tuổi ở trường trung học thường không nhận được sự cổ vũ trở nên dễ bị tổn thưởng và thường bị phạt vì làm như vậy.

Dựa trên nhiều năm kinh nghiệm làm công việc trị liệu tâm lý, giúp đỡ các em học sinh xây dựng cuộc sống tích cực hơn, vững chắc hơn, có nhiều mục đích và hi vọng hơn, tôi có thể thấy điều mà Jamal mang lại cho những cậu bé nhạy cảm này. Cậu đã thể hiện lòng dũng cảm tuyệt vời bằng cách đại diện cho sự thật và nói lên trong cộng đồng.  Điều này đặc biệt đáng chú ý khi đặt trong bối cảnh,  những cậu bé 11 tuổi ở trường trung học không được khích lệ dễ bị tổn thương và thường bị xã hội ngược đãi vì làm như vậy.

Tôi còn khá lạ lẫm với khu vực trường công lập chính thống. Với vai trò là Giám đốc văn hóa tại học viện Valor Collegiate, gần đây tôi đã vật lôn với việc xác định số lượng, phát triển và đo lường các năng lực như tính nhạy cảm của trẻ (và cả người lớn) để những trải nghiệm như của Jamal có thể trở nên phổ biến chứ không phải là ngoại lệ.

Các thầy cô mà tôi đã học là các chuyên gia trong việc xác định các tiêu chuẩn và thang đo, sau đó đã tạo ra các đánh giá để xác định xem học sinh có đi đúng hướng hay không, tôi đã học được rất nhiều về phương pháp dạy học. Tôi tin rằng phương pháp giống như vậy là điều cần thiết để đưa việc học tập cảm xúc và xã hội (SEL) vào trong ngữ cảnh trường học rộng lớn. Đồng thời, tôi nhận ra rằng việc áp dụng quy trình này cho các năng lực như tính nhạy cảm không thực sự hiệu quả.

Tôi nhớ có lời bài hát của một trong những thần tượng của tôi:

Hãy nói cho em biết loại máy nào có thể đo được sự hưng phấn?

Loại phương trình nào em có thể sử dụng?

Loại phạm vi, trình tự và đánh giá nào ta có thể sử dụng để giúp xác định, phát triển và đo lường được các loại cảm xúc và các năng lực liên quan?

Tại Valor, chúng tôi can thiệp sâu vào việc trả lời câu hỏi này và tôi muốn chia sẻ một vài suy nghĩ về những gì chúng ta phải đấu tranh

  1. Năng lực cảm xúc và xã hội xuất hiện trong bối cảnh của các mối quan hệ

Chúng ta được truyền cảm hứng từ các nghiên cứu và thực nghiệm từ những nghiên cứu và hoạt động về sinh học thần kinh giữa các cá nhân (IPN). Xác định, phát triển và đo lường độ nhạy cảm phải được thực hiện trong bối cảnh của các mối quan hệ. Khả năng nhạy cảm của Jamal được kết nối chặt chẽ tới vị trí của cậu trong sự cổ vũ, sự tin cậy an toàn xung quanh.

  1. Nhiều năng lực cảm xúc và xã hội dựa trên trạng thái

Làm thế nào để chúng ta đảm bảo rằng con em chúng ta không đeo tất cả các loại mặt nạ cảm xúc mà chúng ta tạo ra cho chính mình?

Rất nhiều năng lực cảm xúc và xã hội nằm ngoài phạm vi và trình tự mà các kỹ năng toán học có thể. Thay vào đó, chúng có thể được coi là trạng thái có thể hoặc không thể được đoán biết dựa vào điều kiện bên trong hoặc bên ngoài. Ví dụ, cảm xúc nhạy cảm (sự can đảm) về cơ bản là một trạng thái của sự cởi mở mà bất cứ ai cũng có thể tác động trong bối cảnh phù hợp. Những kỹ năng này thường là về việc cởi bỏ các mặt nạ cảm xúc va chúng ta nhanh chóng nhận ra rằng trẻ em thường có bộ mặt ngụy trang này ít hơn so với người lớn.

  • Làm thế nào để chúng ta chắc chắn rằng con của mình không mang những mặt nạ cảm xúc ngụy trang mà chúng ta đã tự tạo ra?
  • Làm thế nào ta có thể giúp chúng duy trì sự ham học hỏi và tử tế?
  • Làm thế nào để chúng ta đưa chúng vào tình huống duy trì xu hướng tự nhiên để tin tưởng và nói thật?
  1. Năng lực cảm xúc và xã hội không thể bị giảm xuống thành kỹ năng nhận thức

Theo định nghĩa, năng lực cảm xúc và xã hội không phải là kỹ năng nhận thức và do vậy chúng ta không thể xác định và đo lường được chúng. Tính nhạy cảm được thể hiện và cảm nhận, và chúng ta cần xác định và đo lường nó theo cách tôn vinh nó. Ở Valor, một đánh giá các kỹ năng cảm xúc và xã hội (SEL) bao gồm:

  • Đánh giá theo ngữ cảnh: Jamal có được an toàn không, có được xung quanh cổ vũ để dễ bị tổn thương không?
  • Đánh giá theo biểu hiện: Jamal có truyền đạt các yếu tố quan trọng của trải nghiệm nội tâm trong câu chuyện cuộc đời của cậu bé không?
  • Tự báo cáo: Jamal có thường xuyên chấp nhận rủi ro và chia sẻ những điều của bản thân với người khác không?

Chúng tôi đang nỗ lực xây dựng bản đồ định nghĩa, thực tiễn và phương pháp đánh giá. Quan trọng hơn là chúng tôi đang nỗ lực để tạo ra các ngữ cảnh mà mỗi người trong cộng đồng chúng ta đều được mời tham gia và mang con người thật của mình cùng trái tim to lớn đến trường mỗi ngày.

Chúng tôi muốn nghe từ những người chấp nhận rủi ro và đặt những thứ như cảm xúc an toàn, kết nối, tin tưởng và nhạy cảm ở trọng tâm lớp học hoặc  thực tiễn ở trường của họ và sau đó đo lường những gì đã xảy ra.

Daren Dickson

Nguyễn Thị Mai – TGD dịch