Dù bạn là một giáo viên đầy kinh nghiệm hay là giáo viên thực tập, những lời khuyên dưới đây sẽ giúp bạn nắm bắt được nghệ thuật quản lí lớp học. Nếu bạn thực hiện được 10 điều này, bạn sẽ yên tâm kê cao gối ngủ ngon mỗi khi bước vào năm học mới. Chúng ta đều biết một giấc ngủ của giáo viên đáng giá như thế nào mà 🙂
- Hãy tỏ ra nghiêm khắc trong ngày đầu tiên lên lớp.
Các bữa tiệc pizza và sự thoải mái, nói sau đi. Bây giờ là lúc phải làm học sinh sợ hãi/ tôn trọng bạn. Michael Linsin đã viết trong bài báo của ông: “Lỗi lầm lớn nhất trong ngày đầu tiên lên lớp mà bạn có thể mắc phải”, thường thì ngày đầu tiên được xem như là một buổi giới thiệu, làm quen với ban cán sự lớp và bởi vì môi trường bình thường này, nhiều giáo viên đặt kỳ vọng thấp hơn, đó là một điều nguy hiểm, bởi vì, “… ngay khi mầm mống của một ý tưởng được hình thành trong đầu của học sinh, một loạt những điều tệ hại bắt đầu diễn ra. Học sinh sẽ bắt đầu nhại giọng bạn. Họ sẽ không tập trung và không tôn trọng. Họ sẽ không theo đúng hướng dẫn. Và hành vi sai trái sẽ là sự kiện hàng ngày, thậm chí hàng giờ trong lớp học của bạn.” Ngày đầu tiên lên lớp – khi bạn có sự chú ý của học sinh và khi tâm trí họ cởi mở, họ sẵn lòng thực hiện tốt – đây là cơ hội để bạn phải sắp xếp đâu vào đấy ngay từ đầu.” Vì vậy, không có áp lực. Bạn đã hiểu điều này.
- Biết nhiều hơn học sinh một chút về TẤT CẢ MỌI THỨ.
Nếu bạn làm được điều này, các bài học thú vị và các cuộc nói chuyện tự tin về sự tiến bộ sẽ trở nên dễ dàng. Khỏi phải nói, bạn sẽ được coi là một chuyên gia về các chủ đề như Giáo dục giới tính, Các vấn đề Thế giới và Văn hoá đại chúng. Nhưng, nếu bạn là một giáo viên công nghệ? Làm thế nào bạn sẽ biết rõ về công nghệ hơn là những người sử dụng iPhone, snapchat, những chuyên gia về fidget-spinning? Vâng, đôi khi, bạn phải để học sinh dạy bạn. Đó chính là sự nhận thức mà giáo viên, nhà văn Tricia Ebner đã nói đến: “Học cách từ bỏ nhu cầu của mình để trở thành “mọt công nghệ” trong mắt học sinh, đó là cả một quá trình. Tôi thừa nhận rằng đôi khi vẫn còn ngần ngại thử một công cụ mới bởi vì tôi chưa khám phá tất cả các chi tiết. Nhưng trong những giây phút đó, tôi cố gắng nhớ rằng học sinh ngày nay đang lớn lên trong một thế giới đầy những trang web, chương trình, ứng dụng và công cụ sẵn có cho họ, họ sẵn sàng học hỏi bằng thông qua thực hành. Đó là một ví dụ thực sự của việc học trên thực tế, và nó hiệu quả đối với họ. Bà viết trong bài báo: “Tôi là ai để có thể đồng hành cùng học sinh nếu học sinh biết nhiều về công nghệ hơn giáo viên của họ?” Vì vậy, tiến lên, Dạy học, thay đổi đi, thay đổi đi, Dạy và tiến lên!
- Chú ý đến “thế mạnh” của học sinh.
Ai nổi tiếng? Ai không? Ai là vận động viên, chuyên viên máy tính, nữ hoàng kịch, nghệ sĩ trượt ván, và tất cả những cô cậu chuyên gây rối? Bạn phải biết nguồn năng lượng trong học sinh để có thể biến nó thành lợi thế của bạn. Jennifer Gonzalez nhận thấy điều đó. Trong bài báo của cô, “8 điều tôi biết chắc chắn về trẻ em ở trường trung học” cô nhắc lại quan điểm của tôi: “Tìm những đứa trẻ tự tin nhất trong lớp, những người mà mọi người đều mong muốn và cố gắng giúp họ thực hiện một dự án mới hoặc giúp đỡ bạn thu các khoản phí mà bạn kêu gọi đóng góp. Nếu Josie, cô bé tuyệt vời nói rằng cô ấy thích Shakespeare, những người khác sẽ có xu hướng làm theo.” Bạn hiểu rồi chứ?
- Hiểu rằng “vai trò” của bạn sẽ gây hiểu nhầm
Bạn là cha mẹ, là người trông trẻ, là nhân viên tư vấn, nhân viên cảnh sát, là nhân viên giải trí nữa. Cái danh xưng cuối cùng thực sự sẽ rất tệ nếu bạn nhút nhát, yên tĩnh, hoặc có thể nói là… nhàm chán. Tuy nhiên, đây là thực trạng của một giáo viên ngày nay. Trong bài báo của mình, “Nhà giáo dục ngày nay: Một nghề thì sống, đống nghề thì chết”, John Hardison ghi nhận, “Nhà giáo dục hiện đại có những lúc cần phải là một loại nhân viên giải trí. Bây giờ, tôi không nói giáo viên phải trình diễn ảo thuật, ca hát, khiêu vũ, hoặc một số nghệ thuật nhào lộn. Tôi chỉ nói đơn giản rằng diễn giải sao cho một thế hệ trẻ hiểu rằng cùng một chủ đề trong tầm tay có thể được xem xét và khám phá theo các cách khác nhau thông qua một thư viện vô tận gọi là Internet … không phải lúc nào cũng là sự truyền tải nội dung hiệu quả nhất,” Tuy nhiên, mặt tốt của việc đóng nhiều vai khác nhau đó là đôi khi bạn xuất hiện thật độc ác rồi trở thành Chúa 100% trong mắt học trò. Tất nhiên, điều đó cũng có nghĩa là một số học sinh sẽ xem bạn là Quỷ 100%.
- Thể hiện. Thể hiện và Thể hiện
Lũ trẻ thích được làm mọi thứ. Cho học sinh đóng vai những công nhân tí hon. Ai muốn tháo các mặt hàng chủ lực ra khỏi tường? Ai muốn xoá bảng? Xem họ làm việc. Nghiêm túc mà nói, bạn cần có các công việc trong lớp. Teachhub.com, trong bài báo của họ đã viết: “Cho học sinh làm những công việc trong lớp học”, “Nếu bạn đã có một danh sách các công việc trong lớp học, hãy thêm một vài việc nữa đi! Nếu bạn không có việc làm trong lớp, hãy bắt tay vào thực hiện! Hãy suy nghĩ về tất cả những điều bạn có thể để cho trẻ em làm và cho họ quyền sở hữu đó. Tôi tin rằng điều này không chỉ giúp bạn vượt qua những khó khăn, mà còn giúp bạn bè của bạn có được cảm giác hoàn thành và được là chính mình mà bạn không thể đo bằng một bài kiểm tra.” Hãy nhớ rằng một số học sinh sẽ không bao giờ đạt được trình độ Thông thạo về Ngôn ngữ, nhưng họ có thể kiếm được một chứng nhận Nâng cao trong Bảng Giám sát.
- Làm mẫu, hướng dẫn chính xác một lần. Sau đó cho học sinh chủ động tham gia
Lớp học của bạn không phải “Buổi trình diễn của giáo viên”. Bạn càng biện giải cho mình rõ ràng, đơn giản và chậm rãi bao nhiêu, bạn càng ít phải nhắc lại lời mình và giảng dạy bấy nhiêu. Nếu một đứa trẻ có phương pháp giải quyết vấn đề dễ hơn, hãy để em ấy trình bày trước lớp. Nếu bạn thấy những khuôn mặt chán nản hoặc bối rối đang chăm chú vào mình, đã đến lúc cần đơn giản hóa những gì bạn vừa nói. Nếu học sinh mất phương hướng, đó thường là do định hướng quá phức tạp, dài hoặc viết bằng ngôn ngữ chuyên môn hơn là các tin nhắn.
- Sắp xếp chỗ ngồi thuận tiện cho bạn.
Emilio không được ư? Bạn biết là cậu bé thích Diana, nên chuyển cậu đến ngồi cạnh cô bé và quan sát sự cải thiện hành vi của cậu. Bàn đơn hay bàn đôi? Theo hàng hay các kiểu khác? Dù làm gì thì bạn cũng phải hiểu “Bằng cách sắp xếp bàn học đơn giản trong phòng, bạn không chỉ kiểm soát tình hình lớp tốt hơn mà còn tạo môi trường lớp học cởi mở và thân thiện.” (“Sắp xếp lớp học: Sắp xếp chỗ ngồi để học tập hiệu quả”) Thậm chí, bạn có thể để những đứa trẻ như Emilio ngồi cạnh bạn mà không cần đến nỗ lực nào. Thật tuyệt phải không?
- Hãy gặp gỡ các giáo viên khác ở ngoài trường học
Hầu hết giáo viên đều đã từng là học sinh. Chúng ta cũng có nhu cầu giải trí, chơi đùa và tiệc tùng. Không biết tự bao giờ, việc giáo viên phải gò mình vào những khuôn phép và sự gò bò. Đối với giáo viên, trốn thoát cũng là nhu cầu quan trọng – sau một ngày dài bị bao vây bởi lũ trẻ. Điều tuyệt vời nhất là được lui về một nơi lý tưởng – không có trẻ con”. Bạn hãy nhớ là đừng chọn một nơi nào quá gần trường học bởi vì, rất có thể, bạn sẽ bắt gặp ít nhất là một trong những thiên thần yêu quý của bạn.
- Hãy học cách tỏ ra thật “ngầu”.
Khi bạn có thể không hài lòng khi nghe thấy chủ đề nóng ngày hôm nay, hãy nhớ rằng Gwen Stefani đã từng là thần tượng một thời của bạn. Tất cả thần tượng tuổi teen của các bạn đều hoàn toàn không thật. Bạn bè của bạn đã từng ăn kẹo que nhiều màu và bắn giấy vào người mình thích chưa? Họ bôi dầu lên đầu nhau và buộc áo lên một cách ngổ ngáo. Bạn đã từng viết “Tôi kí cho một chữ” trong kỉ yếu, còn những người khác thì viết “Tôi đến đây” trên bàn học. Chuyện là thế đấy. Facebook thì chẳng là gì đối với họ. Âm nhạc thì được. Bởi vì sự thực là, mọi thứ mà chúng ta đã từng làm đều chán.
- Cha mẹ học sinh luôn thay đổi. Hãy quen với điều đó.
Cha mẹ học sinh không còn đứng về phía giáo viên nữa, đó là một thực tế khó khăn; tuy nhiên, đừng để cha mẹ học sinh dạy bạn điều hành lớp học của bạn, kể cả khi bạn muốn khuyên bảo họ nên làm cha mẹ như thế nào. Jessica Bowers cũng đồng tình với tôi và liệt kê 8 tiêu chí của Cha mẹ học sinh làm chủ lớp học trong bài viết “10 kiểu cha mẹ mà giáo viên ghét ngầm”. Anh ấy miêu tả một cách hoàn hảo kiểu người đặc biệt này: “Bố mẹ kiểu này mang tư tưởng kinh doanh vào lớp học, và ông ấy muốn đảm bảo rằng tôi biết thân biết phận mình ở đâu đó dưới quyền ông ấy. Ông ấy không việc gì phải báo trước cho tôi rằng ông đang bận và tôi đang cố nhét thẻ nhân viên của mình vào đồng hồ tính giờ làm của ông ấy. Bố mẹ kiểu này không coi tôi là giáo viên mà là nhân viên dưới quyền. Sớm muộn ông ấy cũng bảo: ‘Tôi trả tiền, tôi có quyền.’” Không không không, bạn thân mến, hãy nhớ rằng BẠN là sếp ở lớp.
Tác giả: Ivana Kilibarda
Đặng Thanh Hiền dịch